Nhân kỷ niệm 79 năm ngày Truyền thống công nhân vùng mỏ (12/11/1936 –12 /11/2015)
TÂM SỰ LỬA VÀ THAN
Tối mùa đông mưa dầm, giá rét...
Đâu đây, bên ánh lửa bập bùng
Như tiếng ai thầm thì to nhỏ?
Kìa! Hòn Than... đang nói với Lửa hồng...
Lửa biết không? ngày xa xưa lắm...
Vùng đất đây...cây cỏ ngút ngàn.
Bao cây lớn người ôm không xiết
Từng cánh đồng cỏ rộng mênh mang.
Một ngày kia bỗng ầm ầm đất lở
Bao cỏ cây vùi xuống biển sâu.
Qua trăm triệu năm dài ẩn dấu
Họ nhà than có dịp ngẩng đầu...
Miền đất Quảng vừa giàu, vừa đẹp
Có Hạ Long bát ngát biển xanh
In bóng xuống muôn vàn đảo đá
Chứng kiến bao sự tích anh hùng...
Nhớ khi trước, nước nhà nô lệ
Dưới xích xiềng phong kiến, thực dân
Những người con từ bao miền quê cũ
Từ Hà Nam, Hà Bắc, Thái Bình...
Nơi quê nghèo, cháo cầm hơi thiếu...
Tấm thân gầy, mảnh khố che thân
Tới đất mỏ mong tìm nguồn sống
Oằn lưng, khổ nhục,chịu cực hình...
Bụng đói khát, thân chưa được nghỉ
Chân rụng rời, đẩy cố goòng than
Nước mắt mồ hôi chan bát cơm người thợ
Bao máu xương, vùi lấp dưới tầng hầm.
Căm thù sao? lũ mặt dày cướp nước
Cớ sao bay chèn ép dân ta
Miếng cơm, bay cũng giành giật mất
Manh áo không che nổi thịt da...
Nghe Đảng gọi, nghe Hồn Nước gọi
Phải đấu tranh giành nguồn sống cho đời
Chống lại lũ thực dân cướp nước
Cùng đứng lên hỡi thợ mỏ ta ơi ...
Còn nhớ chăng? năm Ba mươi sáu
Ngày 12 tháng 11 – Mùa Đông
Toàn đất mỏ vùng lên tranh đấu
Ta bỏ làm, bỏ sở, đình công...
Bọn chủ mỏ gầm lên, đe doạ..
Những tưởng rằng khuất phục dân ta
Toàn đất mỏ đã đoàn kết lại
Vợ tiếp bước chồng, con theo cha...
Bị cúp lương,hết tiền, hết gạo...
Bát cháo cầm hơi thân ái chia nhau
Tấm thân gầy truyền nhau hơi ấm
Hết cháo rồi, ta dùng tạm canh rau
Cả đất Quảng trời rung, đất lở
Tàu ăn than uể oải đợi chờ
Xe goòng sõng soài trên đường sắt
Đầu máy hết hơi... chủ mỏ nằm co
Nào hiến binh, mặt dày mật thám
Thét gào lên... căm tức trả thù
Chúng biết đất mỏ ta có Đảng
Quyết đứng lên vững bước dưới cờ
Lũ thực dân, gục đầu thua cuộc...
Thực hiện các yêu sách, nhu cầu
Toàn đất mỏ vang lừng thắng lợi
Ta thắng quân cướp nước bước đầu
Năm Năm nhăm đất mỏ giải phóng sau
Phấp phới cờ hồng tung bay khắp chốn
Kể từ đây vùng than rộng lớn
Đã về tay thợ mỏ chúng ta.
Trên trời xanh, trên mặt vịnh bao la
Pháo phòng không gầm lên sấm sét
Tan giặc trời, gương anh hùng Bá Hát
Nhục nhã thay...An Vơ Rết cúi đầu
Tới hôm nay đất mỏ đẹp sao
Kìa Mông Dương, Khe Chàm Thống Nhất
Đây Cao Sơn, Đèo Nai, Cọc Sáu
Sánh vai cùng Uông Bí, Mạo Khê
Vàng Danh, Hà Lầm, Quang Hanh, Hà Tu
Hạ Long, Dương Huy, Hòn Gai, Núi Béo.
Cùng với bao mỏ vừa, mỏ lớn...
Chung sức xây đất Quảng đẹp giàu
Công nhân mỏ hăng hái đi đầu
Đi theo Đảng dựng xây đất nước
Yêu hòn than, yêu từng mảnh đất
Của cha ông gây dựng ngàn đời.
Đã muộn rồi, nghỉ nhé ..Lửa ơi
Hẹn ngày mai sẽ trò chuyện tiếp
Còn bao chuyện mà Than chưa nói hết
Hãy hiểu đời Than, người Thợ Mỏ, nghe em....
Tối mùa đông mưa dầm, giá rét...
Đâu đây, bên ánh lửa bập bùng
Như tiếng ai thầm thì to nhỏ?
Kìa! Hòn Than... đang nói với Lửa hồng...
Lửa biết không? ngày xa xưa lắm...
Vùng đất đây...cây cỏ ngút ngàn.
Bao cây lớn người ôm không xiết
Từng cánh đồng cỏ rộng mênh mang.
Một ngày kia bỗng ầm ầm đất lở
Bao cỏ cây vùi xuống biển sâu.
Qua trăm triệu năm dài ẩn dấu
Họ nhà than có dịp ngẩng đầu...
Miền đất Quảng vừa giàu, vừa đẹp
Có Hạ Long bát ngát biển xanh
In bóng xuống muôn vàn đảo đá
Chứng kiến bao sự tích anh hùng...
Nhớ khi trước, nước nhà nô lệ
Dưới xích xiềng phong kiến, thực dân
Những người con từ bao miền quê cũ
Từ Hà Nam, Hà Bắc, Thái Bình...
Nơi quê nghèo, cháo cầm hơi thiếu...
Tấm thân gầy, mảnh khố che thân
Tới đất mỏ mong tìm nguồn sống
Oằn lưng, khổ nhục,chịu cực hình...
Bụng đói khát, thân chưa được nghỉ
Chân rụng rời, đẩy cố goòng than
Nước mắt mồ hôi chan bát cơm người thợ
Bao máu xương, vùi lấp dưới tầng hầm.
Căm thù sao? lũ mặt dày cướp nước
Cớ sao bay chèn ép dân ta
Miếng cơm, bay cũng giành giật mất
Manh áo không che nổi thịt da...
Nghe Đảng gọi, nghe Hồn Nước gọi
Phải đấu tranh giành nguồn sống cho đời
Chống lại lũ thực dân cướp nước
Cùng đứng lên hỡi thợ mỏ ta ơi ...
Còn nhớ chăng? năm Ba mươi sáu
Ngày 12 tháng 11 – Mùa Đông
Toàn đất mỏ vùng lên tranh đấu
Ta bỏ làm, bỏ sở, đình công...
Bọn chủ mỏ gầm lên, đe doạ..
Những tưởng rằng khuất phục dân ta
Toàn đất mỏ đã đoàn kết lại
Vợ tiếp bước chồng, con theo cha...
Bị cúp lương,hết tiền, hết gạo...
Bát cháo cầm hơi thân ái chia nhau
Tấm thân gầy truyền nhau hơi ấm
Hết cháo rồi, ta dùng tạm canh rau
Cả đất Quảng trời rung, đất lở
Tàu ăn than uể oải đợi chờ
Xe goòng sõng soài trên đường sắt
Đầu máy hết hơi... chủ mỏ nằm co
Nào hiến binh, mặt dày mật thám
Thét gào lên... căm tức trả thù
Chúng biết đất mỏ ta có Đảng
Quyết đứng lên vững bước dưới cờ
Lũ thực dân, gục đầu thua cuộc...
Thực hiện các yêu sách, nhu cầu
Toàn đất mỏ vang lừng thắng lợi
Ta thắng quân cướp nước bước đầu
Năm Năm nhăm đất mỏ giải phóng sau
Phấp phới cờ hồng tung bay khắp chốn
Kể từ đây vùng than rộng lớn
Đã về tay thợ mỏ chúng ta.
Trên trời xanh, trên mặt vịnh bao la
Pháo phòng không gầm lên sấm sét
Tan giặc trời, gương anh hùng Bá Hát
Nhục nhã thay...An Vơ Rết cúi đầu
Tới hôm nay đất mỏ đẹp sao
Kìa Mông Dương, Khe Chàm Thống Nhất
Đây Cao Sơn, Đèo Nai, Cọc Sáu
Sánh vai cùng Uông Bí, Mạo Khê
Vàng Danh, Hà Lầm, Quang Hanh, Hà Tu
Hạ Long, Dương Huy, Hòn Gai, Núi Béo.
Cùng với bao mỏ vừa, mỏ lớn...
Chung sức xây đất Quảng đẹp giàu
Công nhân mỏ hăng hái đi đầu
Đi theo Đảng dựng xây đất nước
Yêu hòn than, yêu từng mảnh đất
Của cha ông gây dựng ngàn đời.
Đã muộn rồi, nghỉ nhé ..Lửa ơi
Hẹn ngày mai sẽ trò chuyện tiếp
Còn bao chuyện mà Than chưa nói hết
Hãy hiểu đời Than, người Thợ Mỏ, nghe em....
Tác giả: Trịnh Tuấn Anh - Bộ phận Truyền thông Công ty Than Hạ Long